Xem em Mỹ Lệ địt nhau thống khoái với thằng bạn trai.

Mỹ Lệ, cô sinh viên năm ba trường Văn hóa Nghệ thuật với mái tóc dài đen mượt và nụ cười tỏa nắng, luôn mơ về một tình yêu lãng mạn như trong những bản nhạc cô yêu thích. Một buổi chiều thu, khi lang thang trong khu vườn sau trường, cô nghe thấy tiếng đàn guitar du dương vọng lại từ ghế đá cuối lối đi.

Đó là Minh, chàng trai năm cuối khoa Âm nhạc, đôi mắt sáng và nụ cười hiền. Anh chơi bản “Tình Xanh” tự sáng tác, giai điệu khiến trái tim Mỹ Lệ rung động lạ kỳ. Từ hôm đó, chiều nào cô cũng đến vườn nghe anh đàn, đôi khi hát theo, đôi khi chỉ lặng lẽ ngồi ngắm ánh hoàng hôn nhuộm vàng lên đôi bóng.

Một ngày mưa, Minh tặng cô chiếc lá khô ép trong trang sách, trên đó viết: “Em có muốn thành bản nhạc buồn của anh không?”. Mỹ Lệ cười bẽn lẽn, gật đầu. Tình yêu của họ bắt đầu nhẹ nhàng như thế—những buổi học cùng nhau trong thư viện, những lần Minh đạp xe đưa cô qua con phố nhỏ đầy hoa sữa, và cả những bản nhạc anh viết riêng cho cô, đặt tên “Mỹ Lệ của tôi”.

Họ yêu nhau bằng cả sự ngây ngô của tuổi trẻ, bằng nắng, bằng gió, và bằng cả những nốt nhạc xanh mượt như chính trái tim rộn ràng của cô gái ấy. Và dù tương lai còn dài, Mỹ Lệ tin rằng, chỉ cần có Minh bên cạnh, cuộc đời cô sẽ mãi là một bản tình ca dịu ngọt.