Em phò tiếp đãi tận tâm anh khách đang thất tình, ra, vẫn nghe tiếng ai đó quanh mình: – Coi coi người ta có sao không. – Đỡ dậy đi tụi bây. – Chị gì ơi… chị có sao không? Có ai đó nắm tay rồi đỡ Phương ngồi dậy. Cô lắc đầu cố gắng hoàn hồn trở lại sau cú va chạm mạnh như trời giáng. Đến khi Phương mở mắt ra thì lúc này mới thiệt giật mình. Cả đám thanh niên đá banh khi nãy giờ đã xúm xít lại vây quanh cô. Có đứa thì đỡ cô, có đứa thì ngồi quanh, miệng liên tục hỏi thăm coi cô có bị gì không? Mắt Phương tự dưng nhòe đi,Em cave phục vụ tận tình anh khách đang thất tình chẳng phải là do bị banh