Bởi chồng nhu nhược nên vợ ngang nhiên cả gã bồ ân ái, hỏi: – Sao vậy Phương… nhìn em bữa nay hình như không vui phải không? Trong ngày vui của Thu, Phương đã cố dấu nỗi buồn rồi, nhưng chắc không qua mắt Thu nổi. Phương hít một hơi dài, vẫn cố dấu: – Đâu có… em vui mà… chị nghĩ đi đâu mà… – Đừng dấu chị… có gì nói chị nghe đi… hai chị em đâu phải ngày đầu biết nhau… – Không có gì thiệt mà… chị đừng nghĩ lung tung… lo vui đi mà… Phương ngập ngừng, Bởi người chồng hiền nên vợ ngang nhiên cả gã bồ ân ái cố tỏ ra vui vẻ… không muốn lại kể cái chuyện ức chế hổm rày rồi chuyện ức chế đêm qua cho Thu nghe.